BÀI THƠ HÀ NỘI
BÀI THƠ HÀ NỘI Hoàng Anh Tuấn Em Hà Nội hàng Đường trong giọng nói Để hàng Bông êm ái lót cơn mơ Thương những buổi chiều Bác Cổ ngày xưa Anh nắn nót một Trường Thi lãng mạn Thơ thuở bé khắc ghi tình ngõ Trạm Hàng Cỏ ơi, nét thảo có mờ phai Theo gót chân em từng bước hàng Hài Yêu hàng Lược chải mềm hương mái tóc Thương dĩ vãng chiều Cổ Ngư trốn học Hồn ngây ngô theo điệp khúc hàng Đàn Hàng Guốc trưa hè gõ nhịp bình an Khi hàng Nón quay nghiêng che mắt thỏ Anh lúng túng cả Đồng Xuân xấu hổ Gió mơn man hàng Quạt, áo đong đưa Đây hàng Khay anh đưa tặng bài thơ Em hốt hoảng chợ Hôm vừa tắt nắng Thơ bay lạc, hồn anh là hàng Trống Nghe hàng Gai cùng mũi nhọn buồn đau Ôi hàng Ngang tội nghiệp mối tình đầu Anh hờn giận mơ hàng Buồm lãng tử Em Hà Nội dáng Sinh Từ thục nữ Tìm đến anh hàng Giấy mỏng tương tư Nghe khơi buồn sông Tô Lịch ngẩn ngơ Thơ giàu có như thương về hàng Bạc Hàng Vôi đó nồng nàn trong ngây ngất Ý hàng Đào chín mọng trái môi chia Xin hàng Than rực cháy lửa đam mê Khi quấn quít trong ái ân Hà Nội
Bài thơ hay về Hà Nôi
Hà Nội Phố (Phan Vũ)
Thơ 36 phố phường Hà Nội
Rủ nhau chơi khắp Long thành,
Ba mươi sáu phố rành rành chẳng sai:
Hàng Bồ, hàng Bạc, hàng Gai,
Hàng Buồm, hàng Thiếc, hàng Hài, hàng Khay,
Mã Vĩ, hàng Điếu, hàng Giày,
Hàng Lờ, hàng Cót, hàng Mây, hàng Đàn,
Phố Mới, Phúc Kiến, hàng Than,
Hàng Mã, hàng Mắm, hàng Ngang, hàng Đồng,
Hàng Muối, hàng Nón, Cầu Đông,
Hàng Hòm,hàng Đậu, hàng Bông, hàng Bè,
Hàng Thùng, hàng Bát, hàng Tre,
Hàng Vôi, hàng Giấy, hàng The, hàng Gà,
Quanh đi đến phố hàng Da,
Trải xem phường phố, thật là cũng xinh.
Phồn hoa thứ nhất Long Thành,
Phố giăng mắc cửi, đường quanh bàn cờ.
Người về nhớ cảnh ngẩn ngơ,
Bút hoa xin chép nên thơ lưu truyền
Hà Nội Ba mươi sáu phố phường
Hà Nội Ba mươi sáu phố phường
Hà nội ba mươi sáu phố phường,
Lòng chàng có để một tơ vương. Chàng qua chiều ấy qua chiều khác, Góp lại đường đi: vạn dặm đường.
Nhà ấy hình như có mặt trời, Có rừng có suối có hoa tươi, Bao nhiêu chim lạ, bao nhiêu bướm, Không, có gì đâu! Có một người. Chân bước khoan khoan, lòng hỏi lòng: -Có nên qua đấy nữa hay không? Không nên qua đấy, nên qua đấy? Không, nhớ làm sao! qua, mất công. Có một chiều kia anh chàng si Đến đầu phố ấy bỗng ngừng đi, -Hai bên hàng phố hình như họ... Đi mãi đi hoài có nghĩa chi! Đem bao hi vọng lúa ra đi, Chuốc lấy buồn thương lúc trở về. Lòng mỗi lần đi lần bão táp, Mỗi lần là một cuộc phân li. Chàng đau đớn lắm, môi cắn môi, Răng cắn vào răng, lời nghẹn lời: -Hờ hững làm sao! Mê đắm quá! Trời ơi! Cứu vớt lấy tôi, trời! Chao ơi! Yêu có ông trời cản! yêu có ông trời khoá được chân! Chàng lại đi về qua phố ấy, Mấy mười lần nữa và vân vân. Chàng đi đi mãi, đi đi mãi, Đến một chiều kia, đến một chiều Phố ấy đỏ bừng lên: xác pháo. yêu là như thế! Thế là yêu! Hà Nội ba mươi sáu phố phường, Lòng chàng đã dứt một tơ vương, Chàng qua chiều ấy qua chiều khác, Có một người đi giữa đám tangNguyễn Bính
HÀ NỘI PHỐ
HÀ NỘI PHỐ -Phan Vũ - Chương I 1. Em ơi! Hà Nội phố! Ta còn em mùi hoàng lan Còn em mùi hoa sữa Tiếng giày gọi đường khuya Thang gác cọt kẹt thời gian Thân gỗ ... Ta còn em màu xanh thật đêm Ngôi sao lẻ Xào xạc chùm cây gió Chiếc lá lạc vào căn xép nhỏ Lá thư quên địa chỉ Quay về 2. Ta còn em một gốc cây Một cột đèn Ai đó chờ ai! Tóc cắt ngang Xõa bờ vai ... Ta còn em ngã ba nào? Chiếc khăn quàng tím đỏ Khuôn mặt chưa quen Bỗng xôn xao nỗi khổ! Góc phố đấy mở đầu Trang tình sử!... 3. Ta còn em con đường vắng Rì rào cơn lốc nhỏ Gót chân ai qua mùa lá đổ? Nhà thờ Cửa Bắc, Chiều tan lễ, Chuông nguyện còn mãi ngân nga Chương II 6. Ta con em khúc tự tình ca Trong bụi cỏ Đôi guốc bỏ quên bên ghế đá Tiếng ve ra rả mùa hè, Còn em đường Cổ Ngư La đà, Cành phượng vĩ Hoàng hôn đến tự bao giờ, Nắng chiều phai trên sóng Tây Hồ Những bước chân tìm nhau Rất vội Tiếng thì thầm sớm hôm buổi tối Cuộc tình hờ Bỗng chốc Nghiêm trang... Chương III 9. Ta còn em đường lượn mái cong Ngôi chùa cũ, Tháng năm buồn lệch xô ngói âm dương Ai đó ngồi bên gốc đa Chợt quên ai kia Đứng đợi bên đường Chương IV Em ơi! Hà Nội phố! Ta còn em đám mây in bóng rồng bay Cổng đền Quan Thánh Cờ đuôi nheo ngũ sắc Còn em dẫy bia đá Nhân hình hội tụ Rêu phong gìn giữ nét tài hoa Còn em mãi mãi dáng kiêu sa Lặng lẽ theo em về phố ... 11. Ta còn em những ánh sao sa Tia hồi quang Chớp chớp trên đường Toa xe điện cuối ngày Áo bành tô cũ nát Lanh canh! Lanh canh! Tiếng hàng ngày hay hồi âm Thuở chiềng khuya! Ta còn em ngọt đèn khuya Vừng sáng tỏ Bà quán mi mê câu chuyện Nàng Kiều Rượu Làng Vân lúng lính men ngọt Mắt cô nàng lúng liếc đong đưa Những chàng trai say suốt bốn mùa Chương V 13. Ta còn em cánh cửa sắt Lây ngày không mở Nhà ai? Qua đó. Bâng khuâng nhớ tuổi học trò Còn em giàn thiên lý chết khô Cỏ mọc hoang trong vườn vắng Còn em tiếng ghita Bập bùng Tự sự Châm lửa điếu thuốc cuối cùng Xập xoà Kỷ niệm Đêm Kinh Kỳ thủơ ấy, Xanh lơ ... 17. Ta còn em chiếc là bàng đầu tiên Nhuộm đỏ Cô gái gặp nắng hanh Chợt hồng đôi má Cơn mưa nào đi nhanh qua phố Một chút xanh hơn Trời Hà Nội hôm qua Ta còn em cô hàng hoa Gánh mùa thu Qua cổng chợ Những chùm hoa tím Ngát Mùa thu ... Chương VI 18. Em ơi! Hà Nội phố! Ta còn em một màu xanh thời gian Chợt nhoà Chợt hiện Chợt lung linh ngọn nến Chợt mong manh một dáng Một hình 20. Ta còn em một phút mê cuồng Người nghệ sĩ lang thang hè phố Bơ vơ Không nhớ nổi con đường Ngay trước cổng nhà mẹ cha Còn em một chiều sa Những câu thơ, những bức tranh Đời đời Lỡ dở Chương VII 21. Em ơi! Hà Nội phố! Ta còn em những giọt sương Nhạt nhoà bóng điệu Mặt nước Hồ Gươm Một đêm trở lạnh Cánh nhạn trao nghiêng Chiều cuối Giã từ ... 23. Em ơi! Hà Nội phố! Ta còn em cánh tay trần Mở cửa Mùa xuân trong khung Giò phong lan Điệp vàng rực rỡ Từng cây khô óng sợi tơ hồng Đường phố dài Chi chít hồi sinh Màu ước vọng in hình Màu non lá Ta còn em, Hà Nội phố, em ơi Ta còn em, em ơi Hà Nội phố
HÀ NỘI PHỐ -Phan Vũ - Chương I 1. Em ơi! Hà Nội phố! Ta còn em mùi hoàng lan Còn em mùi hoa sữa Tiếng giày gọi đường khuya Thang gác cọt kẹt thời gian Thân gỗ ... Ta còn em màu xanh thật đêm Ngôi sao lẻ Xào xạc chùm cây gió Chiếc lá lạc vào căn xép nhỏ Lá thư quên địa chỉ Quay về 2. Ta còn em một gốc cây Một cột đèn Ai đó chờ ai! Tóc cắt ngang Xõa bờ vai ... Ta còn em ngã ba nào? Chiếc khăn quàng tím đỏ Khuôn mặt chưa quen Bỗng xôn xao nỗi khổ! Góc phố đấy mở đầu Trang tình sử!... 3. Ta còn em con đường vắng Rì rào cơn lốc nhỏ Gót chân ai qua mùa lá đổ? Nhà thờ Cửa Bắc, Chiều tan lễ, Chuông nguyện còn mãi ngân nga Chương II 6. Ta con em khúc tự tình ca Trong bụi cỏ Đôi guốc bỏ quên bên ghế đá Tiếng ve ra rả mùa hè, Còn em đường Cổ Ngư La đà, Cành phượng vĩ Hoàng hôn đến tự bao giờ, Nắng chiều phai trên sóng Tây Hồ Những bước chân tìm nhau Rất vội Tiếng thì thầm sớm hôm buổi tối Cuộc tình hờ Bỗng chốc Nghiêm trang... Chương III 9. Ta còn em đường lượn mái cong Ngôi chùa cũ, Tháng năm buồn lệch xô ngói âm dương Ai đó ngồi bên gốc đa Chợt quên ai kia Đứng đợi bên đường Chương IV Em ơi! Hà Nội phố! Ta còn em đám mây in bóng rồng bay Cổng đền Quan Thánh Cờ đuôi nheo ngũ sắc Còn em dẫy bia đá Nhân hình hội tụ Rêu phong gìn giữ nét tài hoa Còn em mãi mãi dáng kiêu sa Lặng lẽ theo em về phố ... 11. Ta còn em những ánh sao sa Tia hồi quang Chớp chớp trên đường Toa xe điện cuối ngày Áo bành tô cũ nát Lanh canh! Lanh canh! Tiếng hàng ngày hay hồi âm Thuở chiềng khuya! Ta còn em ngọt đèn khuya Vừng sáng tỏ Bà quán mi mê câu chuyện Nàng Kiều Rượu Làng Vân lúng lính men ngọt Mắt cô nàng lúng liếc đong đưa Những chàng trai say suốt bốn mùa Chương V 13. Ta còn em cánh cửa sắt Lây ngày không mở Nhà ai? Qua đó. Bâng khuâng nhớ tuổi học trò Còn em giàn thiên lý chết khô Cỏ mọc hoang trong vườn vắng Còn em tiếng ghita Bập bùng Tự sự Châm lửa điếu thuốc cuối cùng Xập xoà Kỷ niệm Đêm Kinh Kỳ thủơ ấy, Xanh lơ ... 17. Ta còn em chiếc là bàng đầu tiên Nhuộm đỏ Cô gái gặp nắng hanh Chợt hồng đôi má Cơn mưa nào đi nhanh qua phố Một chút xanh hơn Trời Hà Nội hôm qua Ta còn em cô hàng hoa Gánh mùa thu Qua cổng chợ Những chùm hoa tím Ngát Mùa thu ... Chương VI 18. Em ơi! Hà Nội phố! Ta còn em một màu xanh thời gian Chợt nhoà Chợt hiện Chợt lung linh ngọn nến Chợt mong manh một dáng Một hình 20. Ta còn em một phút mê cuồng Người nghệ sĩ lang thang hè phố Bơ vơ Không nhớ nổi con đường Ngay trước cổng nhà mẹ cha Còn em một chiều sa Những câu thơ, những bức tranh Đời đời Lỡ dở Chương VII 21. Em ơi! Hà Nội phố! Ta còn em những giọt sương Nhạt nhoà bóng điệu Mặt nước Hồ Gươm Một đêm trở lạnh Cánh nhạn trao nghiêng Chiều cuối Giã từ ... 23. Em ơi! Hà Nội phố! Ta còn em cánh tay trần Mở cửa Mùa xuân trong khung Giò phong lan Điệp vàng rực rỡ Từng cây khô óng sợi tơ hồng Đường phố dài Chi chít hồi sinh Màu ước vọng in hình Màu non lá Ta còn em, Hà Nội phố, em ơi Ta còn em, em ơi Hà Nội phố
HÀ NỘI PHỐ XƯA
Tôi là người tình xưa trở về chốn cũ. Phố cũ rêu phong dấu xưa xanh ngời Mái cũ sông yêu bụi mưa rêu cỏ Hồi chuông Trấn Võ vọng từ hư không êm êm sóng Tây Hồ sương, nao nao một áng mây chiều buồn, Hà nội em, Hà nội tôi. Người tình xưa quên tuổi tác Tôi là người tình xưa trở về chốn cũ. Phố cũ rêu phong dấu xưa xanh ngời Mái cũ sông yêu bụi mưa rêu cỏ Hồi chuông Trấn Võ vọng từ hư không
êm êm sóng Tây Hồ sương,
nao nao một áng mây chiều buồn,
Hà Nội em, Hà Nội tôi. Người tình xưa quên tuổi tác Dọc đời cứ ôm đàn hát Âm vang rêu cỏ mưa hiện thân về phố xưa .
( Nguyễn Đình Bảng )